Ảnh: P.V. Theo quyết định, đoàn kiểm tra liên ngành sẽ tiến hành kiểm tra 139 dự án đang đầu tư trên địa bàn tỉnh Nghệ An. Có thể kể ra các dự án như: Khu kinh doanh hàng nông sản, văn phòng làm việc cho thuê của Công ty TNHH xuất nhập khẩu thương mại tổng hợp; dự án Trường BDVH 218 Lý Tự Trọng Tuyển sinh lớp 10: Đề thi chủ yếu là kiến thức lớp 9. Trực tuyến trên site Khách: 001: Thành viên: 000: Tổng cộng: 001: Hits: 003626690: IP của bạn: 207.46.13.97: TRUONG218.VN Các bài viết về Trường. Ngoài ra, UBND quận đã ban hành các văn bản hướng dẫn về công tác thu, chi trong các trường học công lập trên địa bàn quận. Hiện nay, các trường đều thực hiện nghiêm túc, các khoản thu không nhận được ý kiến trái chiều của phụ huynh. Tài trợ bằng tiền, hiện vật và tài trợ phi vật chất; Tài trợ hiện vật. 4. Chọn đáp án đúng nhất Đáp án modul 3 CBQL. Quy trình vận động, tiếp nhận, quản lý và sử dụng tài trợ của nhà trường gồm: Vận động tài trợ; tiếp nhận tài trợ; quản lý và sử dụng tài Sáng kiến kinh nghiệm Gây hứng thú cho học sinh khi học môn Âm nhạc ở trường THCS Môn âm nhạc ở trường THCS sẽ cùng các môn học khác phát triễn năng lực tư duy, trí tuệ, tạo cho các em một trình độ văn hoá âm nhạc, góp phần đào tạo những người lao động phát > Thư Kiếm Trường An > Chương 435. Thư Kiếm Trường An Trọn bộ 746 chương Chương 435: Muôn dân cùng hỏi. 0.00 (0 votes) Chương (1-746) ← Ch.434: Ch.436 → Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin! V0NNhOc. Tác giả Hắn Từng Là Thiếu NiênThể loại Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp, Huyền ẢoNhóm dịch Truyện dịch Tình trạng Hoàn thành Mới nhất Quyển 8 - Chương 93 Tương lai, hiện tại, quá khứ Đọc từ đầu Theo dõi 0 Giới thiệu Danh sách chương Fan Bình luận Giới thiệu truyện kiếm hiệp Thư Kiếm Trường An Đã hai năm từ khi Mạc Thính Vũ một mình một đao rời khỏi Trường An hướng về phương Bắc. Hôm nay, thiếu niên Tô Trường An mang bên mình một cây đao tiến vào Trường An. Từ đây câu chuyện của chúng ta bắt đầu…Truyện được sưu tầm bên bachngocsach. Mới nhất Quyển 8 - Chương 94 Lời cuối sách “Ngươi muốn học đao sao?” 3 năm trướcÁi Mộ 0 Người tặng 0 Bạc được tặng Danh sách tặng bạc Hiện chưa có ai tặng bạc cho truyện này! Nguyệt phiếu bạc Hỏa châu bạc Kim châu bạc Thất thải bạc Bố cáo bạc Cùng tác giả Thư Kiếm Trường An Xiaolin Level 3 1,388 1,954,091 11,181,128 Cùng người đăng Xem tất cả Ta Là Phía Sau Màn Lão Đại Chương 840 Phiên ngoại thiên Mạc Tiểu Tân vực ngoại đào vong hành trình một Đọc truyện Ta Là Phía Sau Màn Lão Đại Full - Bộ võng du hay main hài hước,.. cười ỉa nhé. xem thêm… Xem chi tiết Pokemon Chưởng Môn Nhân Chương 1217 Đại kết cục Mới mạo hiểm đọc truyện Pokemon Chưởng Môn Nhân thể loại đồng nhân. Truyện cực cực hay nhé ra khá đều. ....................... Đây là một bản… Xem chi tiết Thần Hoàng Cửu Thiên Chương 1867 Thiên Điểu Phi Minh Thần Hoàng Cửu Thiên full là bộ truyện được tác viết từ 2016 đến nay nói chung con tác khá chắc tay bạn… Xem chi tiết Đang có 0 bình luận Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự. Contents1 Giới thiệu Truyện Thư Kiếm Trường An2 Danh sách chương3 Trọn bộ Truyện Thư Kiếm Trường An “cập nhật ngày 12/06/2023“ Trọn bộ Thư Kiếm Trường An Full tập được cập nhật mới nhất ngày 12/06/2023 tại đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện hay, truyện full. Truyện Full luôn tổng hợp và cập nhật các chương truyện một cách nhanh nhất. Giới thiệu Truyện Thư Kiếm Trường An 🔰 Tên Truyện ⭐ Truyện Thư Kiếm Trường An Full 🔰 Trạng thái ⭐ Hoàn thành 🔰 Ngày cập nhật ⭐ 12/06/2023 🔰 Số tập ⭐ Trọn bộ – Full Bộ 🔰 Đánh giá ⭐ 🔰 Người đăng ⭐ – TruyenFull Đã hai năm từ khi Mạc Thính Vũ một mình một đao rời khỏi Trường An hướng về phương Bắc. Hôm nay, thiếu niên Tô Trường An mang bên mình một cây đao tiến vào Trường An. Từ đây câu chuyện của chúng ta bắt đầu… Danh sách chương Quyển 1 – Chương 1 Trường An có mưa, Trường Môn có tuyết Quyển 1 – Chương 2 Ta từ phương xa tới, đến tiễn đưa cố nhân Quyển 1 – Chương 3 Chưa quyết chiến, tay hắn đã sớm cầm binh khí Quyển 1 – Chương 4 Mạc ỷ lâu thai thính thu vũ Quyển 1 – Chương 5 Mộc gọi Ngô Đồng, điểu gọi Phượng Hoàng Quyển 1 – Chương 6 Ngô Đồng cháy, Phượng Hoàng khóc Quyển 1 – Chương 7 Phượng Hoàng từng đến nơi đây Quyển 1 – Chương 8 Ngọc Hành Diêu Quang Quyển 1 – Chương 9 Đường đi Trường An xa xôi thượng Quyển 1 – Chương 10 Đường đến Trường An xa xôi hạ Quyển 1 – Chương 11 Nhàn thoại nơi Bắc Địa Quyển 1 – Chương 12 Họa này sát thân Quyển 1 – Chương 13 Bách quỷ dạ hành Quyển 1 – Chương 14 Ta tìm ngươi đã hơn ngàn năm Quyển 1 – Chương 15 Chiếc bánh xốp cuối cùng Quyển 1 – Chương 16 Đao này tên là Mạc Thính Vũ Quyển 1 – Chương 17 Ngươi muốn chết sao? Quyển 1 – Chương 18 Một lần nói chuyện về Thần thượng Quyển 1 – Chương 19 Một lần nói chuyện về Thần hạ Quyển 2 – Chương 1 Tô Trường An đã đến thành Trường An Quyển 2 – Chương 2 Sở Tích Phong Quyển 2 – Chương 3 Tiền bối hậu bối Quyển 2 – Chương 4 Liêm Pha già rồi* Quyển 2 – Chương 5 Số mệnh Thiên Lam Quyển 2 – Chương 6 Thiếu niên từng nghi hoặc, lão giả từng giải thích Quyển 2 – Chương 7 Những người này từng khiến thiên hạ nể phục Quyển 2 – Chương 8 Phồn Thần ba vạn vạn, Tinh Vương chỉ một người Quyển 2 – Chương 9 Phồn Thần ba vạn vạn, Tinh Vương chỉ một người hạ Quyển 2 – Chương 10 Ta tên Tô Trường An, đao là Mạc Thính Vũ Quyển 2 – Chương 11 Phá hỏng thanh danh người, như hại tính mạng ta Quyển 2 – Chương 12 Ta mang bọn ngươi về nhà Quyển 2 – Chương 13 Chúng ta hữu duyên Quyển 2 – Chương 14 Vong tình mới là Thái Thượng Quyển 2 – Chương 15 Cố nhân đến Quyển 2 – Chương 16 Đệ nhất dù sao vẫn tốt Quyển 2 – Chương 17 Trốn! Quyển 2 – Chương 18 Vừa đúng thiếu niên đồng học Quyển 2 – Chương 19 Thề hẹn với quân Quyển 2 – Chương 20 Phàn Như Nguyệt Quyển 2 – Chương 21 Y quan nơi đây đều là cầm thú thượng Quyển 2 – Chương 22 Y quan nơi đây đều là cầm thú hạ Quyển 2 – Chương 23 Độ tuổi tốt đẹp nhất. Bọn họ tốt nhất Quyển 2 – Chương 24 Nắm đấm cùng đạo lý Quyển 2 – Chương 25 Bắc Đẩu thất tinh cao, Kha Thư dạ đới đao* Quyển 2 – Chương 26 Tính kế Quyển 2 – Chương 27 Tô công tử, ngày mai gặp Quyển 3 – Chương 1 Thở dài trong cảnh xuân Quyển 3 – Chương 2 Tại trong phòng ốc sơ sài phân thị phi Quyển 3 – Chương 3 Trong u mê hỏi đạo của ta Quyển 3 – Chương 4 Cửu tinh Trọn bộ Truyện Thư Kiếm Trường An “cập nhật ngày 12/06/2023“ ⭐Chương 1 1 ⭐Chương 2 2 ⭐Chương 3 3 ⭐Chương 4 4 ⭐Chương 5 5 ⭐Chương 6 6 ⭐Chương 7 7 ⭐Chương 8 8 ⭐Chương 9 9 ⭐Chương 10 10 ⭐Chương 11 11 ⭐Chương 12 12 ⭐Chương 13 13 ⭐Chương 14 14 ⭐Chương 15 15 ⭐Chương 16 16 ⭐Chương 17 17 ⭐Chương 18 18 ⭐Chương 19 19 ⭐Chương 20 20 ⭐Chương 21 21 ⭐Chương 22 22 ⭐Chương 23 23 ⭐Chương 24 24 ⭐Chương 25 25 ⭐Chương 26 26 ⭐Chương 27 27 ⭐Chương 28 28 ⭐Chương 29 29 ⭐Chương 30 30 ⭐Chương 31 31 ⭐Chương 32 32 ⭐Chương 33 33 ⭐Chương 34 34 ⭐Chương 35 35 ⭐Chương 36 36 ⭐Chương 37 37 ⭐Chương 38 38 ⭐Chương 39 39 ⭐Chương 40 40 ⭐Chương 41 41 ⭐Chương 42 42 ⭐Chương 43 43 ⭐Chương 44 44 ⭐Chương 45 45 ⭐Chương 46 46 ⭐Chương 47 47 ⭐Chương 48 48 ⭐Chương 49 49 ⭐Chương 50 50 ⭐Chương 51 51 ⭐Chương 52 52 ⭐Chương 53 53 ⭐Chương 54 54 ⭐Chương 55 55 ⭐Chương 56 56 ⭐Chương 57 57 ⭐Chương 58 58 ⭐Chương 59 59 ⭐Chương 60 60 ⭐Chương 61 61 ⭐Chương 62 62 ⭐Chương 63 63 ⭐Chương 64 64 ⭐Chương 65 65 ⭐Chương 66 66 ⭐Chương 67 67 ⭐Chương 68 68 ⭐Chương 69 69 ⭐Chương 70 70 ⭐Chương 71 71 ⭐Chương 72 72 ⭐Chương 73 73 ⭐Chương 74 74 ⭐Chương 75 75 ⭐Chương 76 76 ⭐Chương 77 77 ⭐Chương 78 78 ⭐Chương 79 79 ⭐Chương 80 80 ⭐Chương 81 81 ⭐Chương 82 82 ⭐Chương 83 83 ⭐Chương 84 84 ⭐Chương 85 85 ⭐Chương 86 86 ⭐Chương 87 87 ⭐Chương 88 88 ⭐Chương 89 89 ⭐Chương 90 90 ⭐Chương 91 91 ⭐Chương 92 92 ⭐Chương 93 93 ⭐Chương 94 94 ⭐Chương 95 95 ⭐Chương 96 96 ⭐Chương 97 97 ⭐Chương 98 98 ⭐Chương 99 99 ⭐ĐANG CẬP NHẬT⭐ Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện hay, truyện full. Truyện Full luôn tổng hợp và cập nhật các chương truyện một cách nhanh nhất. Trang đọc truyện online hàng đầu Việt Nam với nhiều truyện hay chọn lọc và hầu hết các truyện đã full dành cho bạn đọc yêu thích, website hỗ trợ đọc tốt . Danh sách những truyện full đã hoàn thành hay nhất hiện nay với sự đa dạng về thể loại, chọn lọc về nội dung, liên tục cập nhật truyện full mới cho độc giả. Leave a comment Giới thiệu truyện Thư kiếm trường an Truyện Thư Kiếm Trường An của tác giả Hắn Từng Là Thiếu Niên là câu chuyện tiên hiệp hay. Nội dung truyện kể lại quá khứ từ hai năm trước, Mạc Thính Vũ mang theo một cây đao rời khỏi Trường An, một mình đi về phương Bắc. Hai năm sau, một thiếu niên tên Tô Trường An mang theo một cây đao tới Trường An. Đó là lúc câu chuyện Thư kiếm trường an bắt đầu Trường An, tháng mười hai, mùa đông sắp hết. Mưa phùn rơi xuống thành Trường An. Một tin tức từ trong thành Trường An truyền ra, từ quan lớn quyền quý cho đến dân chúng bình thường trong chợ. - Mạc Thính Vũ đi Bắc Địa rồi. Đúng vậy, Mạc Thính Vũ lên đường, không hề nói cho bất kỳ người nào, cũng không mang theo bất cứ vật gì. Một mình hắn đi Bắc Địa, chỉ mang theo thanh đao mười năm chưa ra khỏi vỏ. Hắn đi đâu? Hắn định làm gì? Hãy cùng quay lại xem mười năm qua thanh đao này đã ẩn mình ra sao nhé! Dịch giả Mạc Trần, kethattinhthu7Trường An, tháng mười hai, mùa đông sắp phùn rơi xuống thành Trường tin tức từ trong thành Trường An truyền ra, từ quan lớn quyền quý cho đến dân chúng bình thường trong Mạc Thính Vũ đi Bắc Địa vậy, Mạc Thính Vũ lên đường, không hề nói cho bất kỳ người nào, cũng không mang theo bất cứ vật mình hắn đi Bắc Địa, chỉ mang theo thanh đao mười năm chưa ra khỏi là chuyện cần phải truy từ mười năm cũ về một thiên tài Nhân tộc và Thánh nữ Yêu đình dấu kín bí mật của hắn nhưng rốt cục thiên hạ đều đã năm trước, Mạc Thính Vũ và đệ tử Thiên Lam Viện - hóa thân của Thánh nữ Yêu tộc yêu nhau. Hắn bị Thánh nữ lợi dụng, hậu quả hại chết ân sư Diêu Quang của Quang, một trong tám người hiếm hoi của Nhân tộc đạt tới Tinh Hoàng tức giận, ngay lúc ấy muốn lập tức chém đầu Mạc Thính Để ta sống. Mười năm sau ta tự mình đi Bắc Địa lấy mạng đó, Mạc Thính Vũ cúi đầu quỳ gối trước mặt Thành Hoàng, giống như con chó cầu xin thương xót để giữ mạng, có điều trong mắt hắn lại hiện hung quang của lang đó, Mạc Thính Vũ mới mười chín tuổi, được thiên hạ công nhận là thiên tài xuất sắc nhất trong vòng trăm năm gần đây, cũng là người có hy vọng nhất trở thành vị Tinh Vẫn thứ chín của Nhân dù sao hắn cũng mới mười chín tuổi, mà Thánh nữ Yêu tộc đạt đến Tinh Vẫn đã hơn trăm năm. Mười năm sau, đến năm hai chín tuổi, Mạc Thính Vũ đến có thể trở thành Tinh Vẫn không? Không ai cho là như vậy, mặc dù hắn là Mạc Thính Vũ, là thiên tài thiên tài xuất sắc nhất trong vòng trăm năm không đạt tới Tinh Vẫn, vậy không thể chém tới mệnh tinh của Thánh nữ Yêu tộc. Chém không tới mệnh tinh, Tinh Vẫn sẽ không là đạo lý mà thiên hạ đều công đạt tới Tinh Vẫn Nhân, đương nhiên phải thuận theo đạo lý vậy, tất cả mọi người đều cho rằng, Mạc Thính Vũ vì xin mạng nên mới nói như vậy, với sự sáng suốt của Thánh Hoàng, Mạc Thính Vũ hẳn phải chết không thể nghi Thánh Hoàng lại thực sự tin từ ngày đó, Mạc Thính Vũ ở lại chỗ cũ của Diêu không tu hành, cũng không luyện ngày hắn đều ăn cơm, tắm rửa, tảo mộ, hơn nữa còn luôn ngây người, nhưng lại không tu hành, không luyện vậy, sau mười năm, tu vi của vị thiên tài của Nhân tộc nửa bước cũng không tiến Vũ chém Tinh Vẫn đã thành chuyện đáng chê cười nhất trong thành Trường An những năm gần điều, Trường An đón cơn mưa xuân đầu tiên bằng việc Mạc Thính Vũ rời đi sau mười năm không bước ra khỏi khi đi, hắn rất nghiêm túc quét dọn phòng sạch sẽ đến không còn một hạt bụi, cất kỹ bảng hiệu ân sư Diêu Quang đường đường chính chính cất kỹ, thắp mới ba nén hương, dừng lại cho đến khi hương cháy hết, hắn đứng lên, thanh đao mười năm chưa ra khỏi vỏ nhưng cũng chưa bao giờ rời khỏi vô số ánh mắt từ trong tối hoặc sáng chăm chú nhìn hắn, hắn rời thành Trường An dưới cơn mưa phùn bay tán loạn, một mình tiến về phương Bắc.***Trường Môn Trấn, nơi hiểm yếu gần biên giới Bắc Địa, có tuyết rơi liên tục như vậy trong ba Trường An rất không cao cau mày khổ mắt nhìn nam tử trước mặt đang nằm trên giường Tô Trường An kéo y ra từ trong đống tuyết, quần áo tơi tả, thân thể bị đông đến cứng ngắc. Nhưng dù vậy, tay trái của hắn vẫn thủy chung nắm thật chặt một thanh Trường An cảm thấy người mà xem đao là vật bất ly thân phải là cao thủ trong tiểu thuyết. Nếu mình cứu được y, y vì báo ân mà dạy cho mình một chiêu nửa thức. Vậy, có lẽ hắn sẽ vượt qua bọn khi nam phách nữ ở Trường Môn Trấn, tha hồ ức hiếp những người cùng quê để có cuộc sống hạnh phúc thế, ôm ý niệm đơn thuần như vậy trong đầu, một thiếu niên mười bốn tuổi khổ sở kéo thân thể nam tử không biết sống chết từ trong đống tuyết suốt năm dặm đường. Nhằm để cho nam tử nhanh khôi phục, Tô Trường An làm thịt con gà duy nhất trong nhà, đến giường của mình cũng nhường cho lòng chiếu cố mấy ngày, nam tử rốt cuộc thức tỉnh."Ngươi đã tỉnh?""Ân." Nam tử biết là trước mắt thiếu niên này cứu mình."Thật tốt quá. Ngươi dạy đao pháp ta đi!" Tô Trường An nói rất chân thành."Không được." Nam tử cũng rất nghiêm túc trả lời."Là ta cứu được ngươi!" Tô Trường An cường điệu."Ta biết rõ." Nam tử rất chân thành, đồng thời cũng rất chất phác."Ngươi có lẽ cảm tạ ta, cái này gọi là tri ân đồ báo *có ơn tất báo." Tô Trường An cảm thấy cần phải cùng nam nhân này giảng giải đạo lý."Thế nhưng là ta đã quên mang tiền.""Vậy giao đao pháp cho ta a!" Đao pháp bù lại tiền, Tô Trường An cảm giác mình nói đạo lý này cũng thông."Không được.""Tại sao!?""Bởi vì ta đã quên." Thái độ của nam tử rất thành khẩn."Ngươi mất ký ức?" Tô Trường An cảm thấy chuyện này rất bình thường, trong tiểu thuyết cao thủ sau khi bị trọng thương được cứu sống, khả năng mất trí nhớ có xác suất rất cao."Không có." Nam tử nâng tay trái lên, cùng với thanh đao kia dường như là dính trên tay trái, đặt ngang ở trước ngực, nhẹ nhàng vuốt ve."Vậy tại sao nói ngươi đã quên!" Tô Trường An bắt đầu mất hứng. Muốn sao gia hỏa này lại là kẻ ngu ngốc, muốn sao hắn lại đùa nghịch Tô Nhị gia ta!"Ta đã quên đao pháp, thế nhưng ta lại không có mất trí nhớ." Nam tử rất có kiên nhẫn giải thích, ánh mắt thành khẩn."Đã quên đao pháp, vậy tại sao ngươi lại mang theo đao!" Tô Trường An cũng không muốn dễ dàng buông tha cho cái “khi nam phách nữ” này như vậy."Bởi vì ta còn nhớ rõ một chiêu, một chiêu này ta không thể dạy ngươi.""Tại sao, thế nhưng là ta cứu được ngươi.""Bởi vì một chiêu này, ta chỉ có thể sử dụng một lần. Lần này, ta dùng để giết một người, một người phải chết." Nam tử sắc mặt rất bình tĩnh, giết người, hoặc là nói khoảnh khắc “một người phải chết” từ trong miệng, trong mắt hắn là chuyện theo lý thường đương Trường An đột nhiên trở nên rất nghiêm túc, bởi vì cha hắn nói cho hắn biết giết người vốn chính là một sự kiện rất nghiêm túc. Một cái sinh mệnh cưỡng chế dự tính kết thúc một cái sinh mệnh khác, đối với Tô Trường An đã xem là một sự kiện rất không tốt rồi. Bởi vì Tô Trường An cảm thấy người sống là một chuyện tốt, trái lại tử vong, dĩ nhiên là một chuyện thật không tốt chút Tô Trường An cũng không đi ngăn cản nam tử, bởi vì hắn biết rõ để một người muốn giết một người khác, nhất định là có nguyên nhân. Mặc kệ nguyên nhân này là đúng hay sai, nếu như sát ý đã quyết, thì cũng không bởi vì người bên ngoài khuyên can mà thay đổi tâm ý lý này, là cha của Tô Trường An nói cho hắn biết đấy. Hắn cảm thấy rất đúng, cho nên liền tin."Gã kia chờ ngươi giết người, nhớ tới đao pháp, sẽ dạy cho ta đi." Tô Trường An cảm thấy nam tử rất đặc biệt, vì vậy liền tìm cách lấy cớ có thể đem nam tử này lưu lại."Cảm ơn." Nam tử cảm kích liếc nhìn Tô Trường An, trên mặt tái nhợt bỗng chợt mỉm cười, rồi ngã đầu lập tức lại hôn mê bất lại lần nữa, đã là giữa trưa ngày kế Thính Vũ khó khăn từ trên giường đứng lên, đầu giường để hai cái bánh bao, dưới giường để một đôi giày ủng mới không nghĩ quá nhiều, cầm lấy màn thầu gặm một miếng, cảm thấy mùi vị không tệ, liền rất nghiêm túc bắt đầu Thính Vũ trước giờ là một người như vậy, từ trước đến nay luôn chăm chú, đối với vật hay là đối với vô luận là dù chăm chú như vậy, nhưng đã là người cuối cùng vẫn không tránh được phạm sai lầm. Mạc Thính Vũ phạm sai lầm một lần, rồi mới hại chết sư phụ hắn. Vì vậy hắn quyết định không thể phạm sai lầm lần trọng yếu chính là, hiện tại hắn muốn giết một vị Tinh mười năm trước, cái khoảnh khắc mà sư phụ hắn Diêu Quang vĩnh viễn nhắm hai mắt lại, hắn liền quyết định muốn giết là một việc chuyện rất khó. Ít nhất, Mạc Thính Vũ trước kia chưa từng bao giờ làm một sự tình khó khăn như thế. Vì vậy, lúc này đây hắn đã chuẩn bị mười một ngày, hắn đều trôi qua rất chân thành, so với trước kia lại càng thêm chăm nghiêm túc ăn cơm, rất nghiêm túc tắm rửa, rất nghiêm túc đi tảo mộ Diêu Quang, cũng rất nghiêm túc mang theo thanh đao đã theo hắn mười năm mà chưa bao giờ rời khỏi vỏ dùng ba mươi hơi thở ăn xong hai cái bánh bao, cảm giác mình khôi phục một ít khí lực. Sau đó, mới rời giường, mặc vào đôi giày ủng Tô Trường An vì hắn mà chuẩn bị, hắn từ Trường An chỉ mang đôi giày vải quá mỏng, ở Bắc Địa băng thiên tuyết địa thì thật quá dễ dàng tổn thương chân do giá rét khi hành Thính Vũ đứng lên, bước đi hai bước, giày ủng rất vừa chân. Chẳng qua là thân thể còn có chút suy yếu, nằm ở trên giường quá lâu, lại để cho hắn bây giờ đầu có chút choáng mở ra cửa phòng trong ngôi nhà đơn sơ của Tô Trường An, trước mặt gió tuyết thiếu chút nữa thổi ngã hắn xuống đông ở Bắc Địa vĩnh viễn vùi trong từng nghe nàng đã từng nói qua như thế, ít nhất ở điểm này, nàng chưa từng lừa gạt này gọi là Trường Môn biên tái thị trấn nhỏ, không so được Trường An phồn hoa, nhưng cũng được coi là náo Tô Trường An ở nơi khu vực cũng không tệ, đứng ở trong sân, có thể trông thấy đường đi trên thị trấn, có không ít người tới lui, thỉnh thoảng còn có quan binh tuần tra. Dù sao biên tái, mỗi thị trấn hoặc nhiều hoặc ít cũng đều có quân đội phái đến. Hơn nữa cứ đến mỗi mùa đông, thời gian này Yêu Tộc Môn ở phương Bắc sẽ không sống khá giả, thỉnh thoảng sẽ có cướp bóc ở trấn nhỏ như vậy, vì vậy quân đội càng thêm nhiều lần phái nữa năm nay, nghe nói Yêu Quốc Thái Sư ở phương bắc đã tính có yêu tinh lâm thế, vì vậy Yêu Tộc quấy rối không hề giống những năm qua tiểu đả tiểu nháo như vậy. Thời điểm Mạc Thính Vũ ly khai Trường An, thành Trường An đã điều lệnh từng một đội một phát động hành quân hướng Bắc Địa Tấn vương Thính Vũ suy nghĩ có chút loạn, mười năm chuẩn bị, rốt cuộc cũng hiểu rõ, trong lòng hắn lại có chút phập phồng. Chẳng qua đáng tiếc là Diêu Quang Nhất Mạch đao pháp đến hắn thì liền từ này biến mất trên thế gian, Mạc Thính Vũ cảm thấy thật đáng tiếc, cũng cảm giác mình hổ thẹn với sư phụ, nhưng hắn cũng chỉ có thể làm được một bước này này, từ thư viện tan học Tô Trường An đã trở mở cửa sân ra, nhìn thấy Mạc Thính Vũ sững sờ đứng ở trước cửa."Ngươi khá hơn chút nào không?" Tô Trường An Thính Vũ sắc mặt đã không trắng bệch như lúc trước, nhưng vẫn là rất trắng, hoặc là lúc trước hắn đây đã trắng. Hơn nữa lớn lên cũng nhìn rất đẹp, mày kiếm mắt sáng, sắc sảo rõ ràng. Đương nhiên Tô Trường An lại không cảm thấy hắn so với chính mình đẹp mắt."Ngươi nhớ đao pháp của ngươi sao?" Tô Trường An đối với học võ nhớ mãi không quên."Không có." Mạc Thính Vũ rất nghiêm túc suy nghĩ một chút, sau đó, lại lắc đầu rồi nói Trường An cảm thấy bộ dáng của hắn, không hề giống đang gạt người."Cái gã kia chờ ngươi giết người, ngươi sẽ nhớ lại sao?""Có lẽ, nhưng lúc đó ta càng có khả năng đã bị chết.""Ngươi không phải là đối thủ của hắn?" Tô Trường An rất kỳ quái, nếu như đánh không lại tại sao còn muốn đi chịu chết? Còn sống không phải là càng tốt sao?"Ta không phải là đối thủ của nàng, nhưng ta có thể giết chết nàng." Mạc Thính Vũ biểu lộ rất chân thành, chăm chú đến nghiêm túc."Ta không hiểu lắm, nhưng mà ngươi chết thì sẽ không có người giao đao pháp cho ta rồi." Tô Trường An đồng dạng chăm chú nhìn Mạc Thính Vũ, "Vì vậy ta không muốn ngươi chết."Nam hài ánh mắt, lại để cho Mạc Thính Vũ sững sờ một chút. Hắn đột nhiên cảm giác được nam hài này cùng mình có vài phần tương tự. Ít nhất cùng bản thân mười năm trước có vài phần tương tự."Tại sao ngươi muốn học đao?" Mạc Thính Vũ Trường An suy nghĩ một chút, hồi đáp "Không nhất định phải học đao, chỉ cần là võ công đều được.""Tại sao? Ngươi có ai để nhất định phải giết người sao?" Mạc Thính Vũ tính nếu thời gian không quá gấp rút, nếu như nam hài thật sự muốn giết ai, hắn có thể hỗ trợ, coi như là hồi báo ân cứu mạng của nam hài."Không có, không có." Nam hài vội vàng khoát tay."Tuy rằng ta không thích Cổ Ninh, bởi vì Mạt Mạt ưa thích hắn. Nhưng mà ta không muốn giết hắn, hắn không có làm qua cái gì chuyện xấu. Ta cũng không thích Vương Hoành cùng Kỷ Đạo, bọn hắn luôn ỷ vào cha của hắn ở trong quân doanh so với cha ta là quan lớn nên khi dễ ta, ta chán ghét bọn hắn, nhưng ta không muốn giết bọn hắn.""Ta chỉ là đơn thuần muốn tập võ, thế nhưng cha ta lại không cho. Không phải để cho ta đọc sách, ta cũng không phải không thích đọc sách, chẳng qua là không thích nhìn sách trong học viện. Buồn tẻ lại không có ai trò chuyện. Hắn còn muốn sai người đem ta đưa đến Trường An để đi đọc sách, thế nhưng Trường An thật xa, hơn nữa ở Trường An thì không thể nhìn thấy Mạt Mạt rồi, ta rất ưa thích Mạt Mạt, tuy rằng hắn ưa thích Cổ Ninh." Tô Trường An phát ra bực tức, không biết tại sao, hắn cảm thấy trước mắt nam tử này rất đáng được tín nhiệm."Vậy ngươi ưa thích sách gì?" Mạc Thính Vũ đã hào hứng, hắn cũng đã trôi nhanh mười năm mà không có cùng người tốt tán gẫu qua ngày."Ân, giống như 《 Du Hiệp Truyện 》, 《 Anh Hùng Chí 》, 《 Ly Sơn Kỳ Hiệp Truyện 》, 《 Đãng Yêu Hiệp Khách 》 đều nhìn rất đẹp." Tô Trường An rất thích chia sẽ thư khố phong phú của hắn cùng người khác."Nghe rất có ý tứ." Mạc Thính Vũ cười cười, âm thầm đem những tên sách ghi nhớ, nghĩ đến khi trở về có thể có thời gian mà tìm nhìn xem, đương nhiên là nói nếu như hắn còn có cơ hội kia."Đúng vậy, thế nhưng cha ta lại không thích, có lần hắn ở tòng quân doanh uống rượu đi về, trong cơn tức giận gom tất cả đều đốt đi, nếu không thì hiện tại có thể cho ngươi xem." Tô Trường An rất tiếc hận, chẳng qua là không biết tiếc hận rút cuộc là vì những cuốn sách kia, hay vì Mạc Thính Vũ có hay không có cơ hội sẽ thấy những cuốn sách này."Cha ngươi rất thích uống rượu?" Mạc Thính Vũ nhíu mày, đối với cha của Tô Trường An chưa từng gặp mặt nên ấn tượng thật không tốt. "Uống rượu không tốt lắm.""Đúng vậy a, thế nhưng hắn lại không nghe lời của ta. Bởi vì ta đánh không lại hắn. Vì vậy ngươi nếu như dạy ta võ công, ta có thể đánh thắng hắn. Hắn cũng không một mực uống rượu, Vương Hoành cùng Kỷ Đạo cũng không có thể khi dễ ta, nói không chừng Mạt Mạt cũng sẽ thích ta." Tô Trường An biểu lộ nghiêm túc lần nữa."Vì vậy, ngươi không thể chết được, ngươi còn muốn nhớ đao pháp của ngươi, sau đó, dạy lại cho ta. Đừng quên, ta đã cứu ngươi. 《 Đãng Yêu Hiệp Khách 》 bên trong đao khách đều là có ân tất báo đấy.""Đúng không? Cái đao khách kia nhất định là rất rất giỏi đao khách.""Đương nhiên." Tô Trường An thật cao hứng, cảm giác mình đã tìm được tri kỷ."Nhưng mà ta không thể đồng ý với ngươi." Mạc Thính Vũ cũng thu hồi vui vẻ,lại chăm chú nhìn Tô Trường An. Hắn vốn có thể an ủi nam hài trước mắt này, nói cho hắn biết mình nhất định sẽ sống giả trở về, dạy hắn đao pháp, giúp hắn giáo huấn bạn học hay khi dễ hắn. Nhưng hắn không muốn, hắn là một người rất nghiêm túc. Dù cho nói như vậy sẽ làm cho Tô Trường An rất đau khổ, hắn vẫn như cũ muốn nói cho hắn biết hiện thực."Ta sống không được, giết nàng, ta cũng không sống tiếp được.""Tại sao nhất định phải giết hắn?" Rốt cuộcTô Trường An tự hỏi bản thân đã giấu ở trong lòng vấn đề thật lâu này."Bởi vì ta đã hứa với người khác nhất định phải giết nàng.""Là ai?""Người trong thiên hạ!"

thư kiếm trường an